Cuối mỗi ngày, cả nhà mình lại trườn ra trên ghế trò chuyện. “Ba ơi hôm nay bạn này không đi học, bạn kia lại dành đồ chơi của con, ở trường con chơi với bạn này, ở trường hôm nay đi sân cỏ …” Ba mẹ biết rằng hôm nay con lại có thêm một ngày đầy sắc màu. Và ba mẹ cũng biết rằng các cô giáo của con lại thêm một ngày bận rộn.

Một ngày của ba mẹ chẳng có gì đặc biệt. Sớm mang ba lô đi làm, chiều lại về đón các con. Ba mẹ sẽ chẳng bao giờ biết được một ngày của con ra sao, cho đến khi các cô gửi ảnh hoạt động trong ngày. Ba mẹ biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ làm tốt được như vậy. Ba mẹ đã thầm cảm ơn các cô. Không phải bởi mỗi bức ảnh được gửi qua mạng, mà vì các cô đã luôn ở bên, cùng các con chơi đùa mỗi sáng, cùng nhau ăn uống, học hành tô vẽ say sưa, đọc thơ, làm toán…
Một ngày mẹ nhận được thiệp mừng do chính con vẽ. Một ngày ba thấy con tiến bộ qua nhận xét của cô trên sổ liên lạc. Đó là ngày ba mẹ vui mừng vì con bắt đầu khôn lớn, đã dần hiểu được điều đẹp hay và may mắn có được các cô quan tâm và dạy dỗ.
Một ngày con dành để được tự mình xúc cơm ăn. Một ngày con ra vẻ tự mình đi ngủ được. Ba mẹ biết rằng các cô đã nghiêm nghị để con tự biết phục vụ mình.
Một ngày con bị bệnh. Một ngày trời lại mưa. Một ngày con ra về trong tươm tất. Ba mẹ biết rằng các cô đã luôn trông nom con cẩn trọng.
Ba mẹ biết rằng lời cảm ơn không khi nào sẽ đủ, và ba mẹ luôn luôn trân trọng và cảm mến những tình cảm các cô đã dành cho con, cùng con đi qua những ngày mùa năm tháng và trở thành một phần không nhỏ trong tuổi thơ con.
Thân gửi các cô trong ngày kỉ niệm – Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11/2019
Gia đình bé Hoàng Quân Mầm 1 điểm 3 (NH 2019-2020)
