Tháng 11 đã về.
Có phải vì tiết trời se lạnh đầu đông hay là vì ngày tri ân nhà giáo đang tới gần mà mẹ thấy trong lòng dấy lên bao cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến . Chỉ vài tháng nữa thôi, sẽ tròn hai năm con gái của mẹ “nhập ngũ” tại ngôi trường thân thương này.
Dẫu sau này con có khôn lớn, trưởng thành và vươn rộng đôi cánh giữa cuộc đời đến đâu đi chăng nữa, mẹ vẫn muốn con nhớ về những người cô đã chăm bẵm, bao bọc, uốn nắn những bài học đầu đời khi con còn là một cánh chim bé bỏng. Thật lòng cho tới giờ phút này, mẹ luôn cảm thấy thật may mắn vì trên mỗi bước đường trưởng thành của con luôn có sự dìu dắt, chỉ bảo và tình yêu thương lặng thầm của những người cô tuyệt vời, con ạ!
Con gái của mẹ mới 3 tuổi. Con còn quá bé để hiểu về công ơn dạy dỗ của các cô giáo mầm non ở trường Hoa Hồng Đỏ, con cũng chưa biết tường tận ý nghĩa của công ơn các cô, nhưng mẹ vẫn muốn kể cho con nghe về những người cô đầu tiên ấy…

Hình ảnh đầu tiên để mẹ không quên được là hình ảnh cô Hiệu trưởng hiền hậu của con - cô Lê Xuân Hồng - người mà các con vẫn chào bà vào mỗi buổi sáng tới lớp. Một vị lãnh đạo tài ba, cũng là một “bà” giáo phúc hậu đầy, lòng bao dung yêu mến con trẻ. Cảm ơn cô đã cho mẹ sự vững tin khi gửi con trai và con gái của mình vào trường…
Hình ảnh thứ hai là các cô giáo đầu tiên của con ở lớp Cơm thường mang tên nghe rất giản dị và yêu thương: Cô Đào, Cô Năm. Mẹ nhớ mãi ngày đầu tiên đưa con đến lớp, con khóc thì ít mà mẹ khóc thì nhiều. Nhìn con bỡ ngỡ nắm tay cô mà mẹ thương gì đâu, nhìn con mếu là lòng mẹ lại chùng lại. Mẹ nghĩ, hay thôi, mẹ con mình lại ở nhà, lại từ từ rồi đi học có được không? Nhưng thật may, con chỉ bỡ ngỡ có một hai ngày. Vì các cô dễ thương và tận tình chăm sóc, cộng thêm anh Hai học lớp bên cạnh, mỗi khi em khóc lại chạy qua đôi chút để trêu đùa, nên những ngày đầu của con trôi qua thật nhẹ nhàng. Lòng mẹ cũng vì vậy mà an yên vô cùng. Năn học trôi qua thật nhanh…
Rồi năm nay anh Hai ra trường để lên lớp 1, cộng thêm việc đang trong giai đoạn khủng khoảng tuổi lên 3, con gái của mẹ bị dao động tâm lý cả tháng trời mà không có cách giải quyết. Mẹ nhớ ngày đầu tiên của năm học mới, con chưa biết là không có anh nên còn rất vui vẻ, sang ngày thứ 2 con bắt đầu khóc. Ngày nào đi học con cũng khóc từ lúc dậy đến lúc tới trường. Ngày nào đi học về cũng hỏi: “Mai có đi học nữa không mẹ?”. Chỉ cần mẹ nói có là con chảy nước mắt và mếu. Mẹ có cảm giác giống như là đưa con nhập học lần đầu … Mẹ buồn, và thật lòng nghi ngờ chính bản thân mình. Mẹ nghĩ mẹ đã lựa chọn môi trường không phù hợp với con, mẹ nghĩ mẹ chưa đủ quan tâm đến con, mẹ cũng trách mình rằng đã không đủ kiên nhẫn để giúp con vượt qua đợt khủng hoảng tuổi lên 3 một cách nhẹ nhàng hơn… Mẹ đã dằn vặt mình và mệt mỏi suốt cả tháng trời sau đó.
Nhưng thật may con gái ạ, vào tháng học chính thức con được học cùng cô Thu, cô Phước. Mỗi cô mỗi tính cách khác nhau nhưng đều một lòng chăm sóc trẻ. Trong khi cô Phước mang lại cho mẹ sự yên tâm vì dày dặn kinh nghiệm trong việc chăm sóc trẻ, thì cô Thu lại mang lại sự ngưỡng mộ vì lòng nhiệt tình và nỗ lực trong việc giảng dạy cho các con.
Mẹ tin rằng sẽ rất khó để tìm một lớp Mầm mà các con được tham gia hoạt động ngoài trời nhiều và bổ ích như lớp cô Thu. Mọi người sẽ khó có thể tin rằng, một đứa trẻ 3 tuổi có thể tập đi xe đạp, đua xe thăng bằng hay thi nhảy bao bố như các con lớp mình.
Để có được các tiết học vui tươi và tuyệt vời đó, con gái của mẹ phải hiểu rằng, các cô phải có niềm hăng say tìm hiểu, phải dành thời gian công sức để mày mò làm giáo cụ học tập, hay nói cách khác là phải thực sự tâm huyết với nghề và phải thực sự yêu trẻ mới có thể làm được tất cả những chuyện đó. Mẹ con mình thật may mắn gặp được những cô giáo tốt, con gái ạ…
Qua những câu chuyện không đầu không cuối mà con líu lo kể mỗi ngày sau khi tan trường về đã vẽ lên trong tâm trí mẹ các cô giáo chẳng khác gì “như siêu nhân thực thụ”. Nhìn con gái của mẹ ngày càng hoạt bát, vui tươi và rộn rã hát, múa, đọc thơ, lòng mẹ hạnh phúc vô ngần.
Nhân ngày 20.11, xin vạn lần gửi những lời tri ân chân thành đến các cô - những người đã thắp sáng bao ước mơ, hoài bão của các học trò. Xin gửi đến tất cả các cô lời chúc vui vẻ, tràn ngập niềm tin trong cuộc sống, để sẽ mãi là những con đò tận tụy, kiên nhẫn để đưa các thế hệ học trò qua sông, đến với bến bờ tri thức mới.
Mẹ BẢO AN (lớp MẦM 1 ĐIỂM 3 NH 2019-2020)